Tôi biết nhiều anh chị vip đi du lịch ở đây. So với các anh chị thì tôi không đi đâu cả, nhưng so với những người bạn bình thường cùng trang lứa với tôi thì chắc tôi thuộc tuýp người đi chơi nhiều nhỉ? Nhưng không biết có ai từng nghĩ đi nhiều là tốt không?
Tôi đã đến Việt Nam nhiều lần. Tây Bắc khoảng chục lần, Tây Nguyên 3-4 lần, Miền Tây 4-5 lần và vẫn ở đây,… Tôi chưa có một chuyến xuyên Việt như mơ ước, nhưng hiện tại tôi đã đi gần hết các tỉnh thành trong Việt Nam, đâu phải là đi nghỉ mát hay cưỡi ngựa xem hoa. Hầu hết thời gian, tôi theo kiểu giữ đồ và ở bên mọi người trong nhiều ngày, nhiều tuần và nhiều tháng. Đi du lịch chỉ là một phần nhỏ, còn phần lớn nhất là tôi muốn được “sống” để xem nơi đó như thế nào.
Vì vậy, những gì bạn nhận được nếu bạn đi lớn?
Đen, bẩn, xấu!
Top 1 luôn. Tôi luôn đi với duy nhất một chiếc ba lô, toàn bộ quần áo, dụng cụ chăm sóc da,… Để đi xa, chính xác 7 kg hành lý xách tay là đủ cho tôi trong vài tháng.
100% chuyến đi của mình là xe máy, mình đi địa phương rồi thuê xe chủ động lái. Có khi đến mùa mưa, ngày nào chạy xe cũng mưa, mưa to mà chạy xe trên đường thì rách cả áo mưa. Còn không thì ra nắng, nắng cháy da, da bịt kín chỉ hở mắt cá chân sẽ cháy đỏ rực rồi thâm đen.
Thế là cứ sau mỗi chuyến đi, ngắn thì 1 tuần, dài có khi 2-3-4 tháng, người tôi đen nhẻm, ốm yếu chẳng cần tập thể dục. Xong, xấu xí, tóc xù, mặt nhăn
Lạc quan có thể chết!
Xong phần trên, người ta lại hỏi, chào? Tại sao bạn quá đau khổ mà lại tham lam?
Thì xin thưa nỗi khổ trên là nỗi khổ chung của cả lưng. Nhưng không ai chịu dừng lại vì những rắc rối nhỏ nhặt đó.
- Để đi nhiều, gặp nhiều người và nhiều việc, bạn phải rèn luyện tính lạc quan. Nó thực sự lạc quan.
- Bước vào mưa, tôi thầm nghĩ mưa sẽ lạnh lắm!
- Khi trời nắng, tôi tự nhủ trời đẹp, nắng,
- Đi qua một đoạn đường tồi tệ, tự nhủ mình thật may mắn khi vẫn còn sống.
- Nếu đã từng bị lừa đảo, bị mất đồ thì còn may, lần sau cẩn thận.
…
Đúng rồi! Sự lạc quan cứ lớn dần lên mỗi ngày, sau mỗi chuyến đi, càng về sau tôi càng cảm thấy không ai lạc quan bằng mình.
Thử nghĩ xem, tôi một mình bấn loạn ở Đà Lạt, đêm xuống bến xe Miền Đông sốt 40 độ C, ngất xỉu, ra sân bay không thẻ điện thoại, tiền bạc,… Bao nhiêu chuyện mình đã bình tĩnh vượt qua, bây giờ còn sợ gì nữa?
Bây giờ có chuyện gì xảy ra, thường tôi sẽ khóc suốt đời, khóc rồi tỉnh ra để tìm cách giải quyết. Không bao giờ có chuyện buồn chuyện nhậu nhẹt, nhậu nhẹt.
>>> Xem thêm: Kinh nghiệm đi Miền Tây an toàn
Ăn uống toàn đồ lạ mới là lạ
Tôi không đi nhà hàng, tôi chỉ ăn những gì rất phổ biến và đặc trưng của mỗi vùng. Ăn uống trật tự cũng rất cẩn thận. Loại có thể đi loanh quanh hàng chục cây số, rình rập mọi hang cùng ngõ hẻm để ăn món mình tò mò. Không còn ăn uống vô độ, có ngày ăn cả chục bữa vì món nào cũng muốn ăn, muốn thử.
Tìm đồ ăn thì dễ, lên gg hỏi người ta, người ta cho món địa phương. Nhưng nó rẻ đến mức tôi bị sốc. Chúc mừng.
Ở lại với mọi người
Tôi không bao giờ chọn ở khách sạn hay nhà nghỉ. Thứ nhất, vì tôi không có tiền và thứ hai, tôi thích ở cùng mọi người.
Tôi chọn một ngôi nhà, hoặc nhà người quen nếu có người sẵn sàng đưa tôi về nhà chơi. Tất nhiên, điều này nên được thực hiện cẩn thận, bởi vì không phải ai cũng tốt. Điều tốt là tôi chưa bao giờ bị lừa dối, nhưng tôi đã quên
Chợ là linh hồn của một khu vực, bản thân tôi thấy điều này. Thế là tôi thích loanh quanh chợ người ta, đi chợ chơi. Vẫn rẻ hơn hàng trăm ngàn.
>>> Xem thêm: Hướng dẫn Vinwonders Phú Quốc
Biết cách cân đối tài chính
Từ năm nhất đại học, tôi đã lãnh đạo và quản lý một nhóm từ 50-100 người. Về tài chính, lịch học tự cân đối. Đi nhóm nhiều, rồi đi nhóm, rồi đi cá nhân, ngày càng nhiều thầy. Bạn bè đi cùng cũng thấy vui, vì được ngủ ngon, ăn ở sướng, lại rẻ nữa. Nhiều khi tổng kết chi phí mình toàn đi, chẳng ai tin mình rẻ thế, chết đói luôn mà chẳng được. Ai đi với tôi chưa được xác minh
Vậy bạn đi đâu để lấy tiền?
Thành thật mà nói, nghèo như tôi không tốn nhiều tiền. Tôi không cần huy động hàng chục triệu cho một chuyến đi. Như tôi đã nói, tôi đi bằng tiền Gapyear, có nghĩa là theo tính toán của tôi, tôi có đủ tiền tiết kiệm để đi du lịch.
Rồi tôi đi nhưng tôi không ngừng làm việc. Trộm ví Tôi không bao giờ bỏ lỡ một công việc nào, miễn là tôi hết tiền, tôi tập trung làm việc vài ngày và có đủ tiền để tiếp tục, hoặc giống như tôi đang đi, tôi dành vài giờ mỗi ngày để tập trung vào công việc , là đủ.
Đi bộ đến chỗ làm đôi khi cũng giúp bạn đi lại dễ dàng hơn, ít nhàm chán hơn, đặc biệt là khi đi du lịch một mình.
>>> Xem thêm: Hướng dẫn phượt Mù Cang Chải tự túc
Đi “đổ nội dung” rất nhiều.
Có rất nhiều thứ tôi nhặt được khi đi du lịch nhiều nơi, nhưng tôi quyết định gói chúng lại bằng cách “đặt nội dung”!
Hơn 1 năm nay, kể từ ngày bắt đầu tập viết, ngày nào tôi cũng viết chưa đến 1 bài, có ngày lên đến 20 bài. Và bên cạnh tin tức môi trường, khoa học, một chút lý luận chính trị, sở trường của tôi là kể chuyện. Nhiều bạn hỏi mình sao có nhiều chuyện để kể vậy? Vậy tôi nói thật hay nói dối?
Xin trả lời là tôi rất tệ trong việc bịa chuyện. Đôi khi chúng được tiết lộ 100 lần, vì vậy tôi hơi ngại. Vì vậy, câu chuyện tôi kể trên tcn này, trang này hoặc nhóm do tôi sở hữu đều là sự thật. Nó giống thật đến 90%, mình cắt bỏ những thứ linh tinh và thêm vào để đánh bóng, đó cũng là một kỹ năng kể chuyện! :
Được đi nhiều, gặp nhiều người, ăn nhiều món, đọc nhiều thứ,… Bỗng dưng chẳng cần van xin mà vốn sống, kinh nghiệm cứ lớn dần lên. Rồi dũng cảm, rồi mạo hiểm, rồi can đảm, rồi cải thiện giao tiếp, rồi thích nghi,…
Cảm ơn bạn đã đọc bài viết Đi Du Lịch Nhiều Được Gì . Đừng quên truy cập Cakhia TV kênh trực tiếp bóng đá số 1 Việt Nam hiện nay để có những phút giây thư giãn cùng trái bóng tròn !